
Một giờ, một ngày, một tháng, nửa năm, em vẫn chơi đùa ở khoảng sân ấy, cây hoa sữa đổi màu, lá xanh, lá vàng, nở hoa thơm sực cả góc phố be bé xinh xinh, chưa ngày nào tôi kìm được cái nhìn trở về nơi ấy, giá như thời gian đừng đi, giá như mùa đông đừng đến, giá như em biết tôi đang nhìn em khắc khoải, đợi chờ, đau đớn...Nhạc dạo đầu bằng những nốt rất đanh, nỗi buồn cứ thế vẫn chưa dứt từ bên trong...I saw you smiling at me,Was it real or just my fantasy... từng chữ, từng chữ êm ái và đầy day dứt buông ra từ bài hát, như từng giọt máu chảy tỏng tâm hồn.Tôi quen em lần đầu khi tôi mới vào lớp 10. Em trong trắng và thánh thiện, tôi đổ gục...